Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Những bê bối khó nuốt của ngành thực phẩm

Từ sữa bẩn đến mực giả, khủng hoảng an toàn thực phẩm hiện đặt dấu hỏi lớn về đạo đức nghề nghiệp chuỗi cung ứng thực phẩm theo Peter Jackson của Lockton

Người tiêu dùng Trung quốc ngày càng phát hiện ra nhiều trứng giả, sản phẩm sữa độc cho trẻ sơ sinh, dưa hấu nứt và thịt lợn tự phát sáng, Peter Jackson Giám đốc khách hàng đa quốc gia, Lockton Asia cho rằng do mục tiêu lợi nhuận vô đạo đức, và sự thiếu vắng vai trò pháp luật quản lý của ngành thực phẩm quốc nội.

"Một tổ chức tội phạm ở tỉnh Zhejiang bị đưa ra xét xử về thủ đoạn biến thịt chuột, cáo, chồn thành thịt cừu" Peter cay đắng nêu ví dụ

"Ngay trong tháng đó, nhà chức trách đã phát hiện một công ty tỉnh Hồ nam làm giả sứa khô bằng croride can-xi và muối benzoate sodium"

Rất nhiều trường hợp khác đã xảy ra gần đây là sữa nhiễm me-la-min, thịt ngựa biến thịt bò và sữa trẻ sơ sinh có kèm phấn viết bảng.

"Vi khuẩn E. coli và clostridium được tìm thấy trong sữa New Zealand và sau đó bỗng nhiên chìm vào quên lãng" Jackson "Thịt viên lề đường của Trung quốc có trộn thêm lượng lớn bột bìa cac-tông!"

Các hành vi này dấy lên hồi chuông cảnh báo người tiêu dùng ngay cả đối với các thực phẩm của các công ty có nhãn hiệu lớn cho riêng từng dòng sản phẩm của họ. Lòng tin của người tiêu dùng đang là một thử thách cực lớn của các doanh nghiệp thực phẩm, và chi phí thu hồi sản phẩm không đạt chuẩn cũng tăng đáng kể, và mức độ tăng lên nhiều ít gắn liền với uy tín của từng nhãn hiệu hàng hóa.

"Xu hướng của phương tây đang từ từ xuất khẩu vào châu Á. Thiệt hại của nhãn hiệu thương phẩm thể hiện ở số liệu trồi sụt doanh thu. Hiệu ứng thông tin truyền miệng lan nhanh qua các phương tiện thông tin hiện đại liên quan đến vấn đề sức khỏe khi sử dụng thực phẩm ảnh hưởng mạnh đến uy tín của nhãn hiệu thương phẩm. Thiệt hại về uy tín của một nhãn hiệu khi có sự cố thu hồi sản phẩm lớn hơn nhiều lần so với giá trị hàng hóa.

Vai trò của truyền thông trước sự cố

Giải pháp nào cho nhà sản xuất, công ty cung ứng hàng, người bán lẻ có uy tín khi thấy doanh số trồi sụt? Có thể là bắt đầu biện minh cho phương tiện thông tin tại địa phương." Jackson

"Rất nhiều công ty dè chừng các đơn vị truyền thông địa phương, tìm cách kiểm soát hoặc phản ứng quyết liệt với mọi đánh giá tiêu cực của truyền thông. Một số công ty có hẳn một chính sách quản trị truyền thông địa phương tinh xảo nhất để hóa giải mọi thông tin tiêu cực ngay từ trong chứng nước.

"Mặc dù các giải pháp như vậy được coi là thông thái, nhưng vẫn chưa phải là giải pháp lái truyền thông theo hướng tốt nhất"

Các công ty nên xây dựng hình ảnh tốt về an toàn thực phẩm qua phương tiện truyền thông trước khi mọi vấn đề có thể phát sinh.

"Một khi bê bối đã nổ ra, mọi nỗ lực đều quá muộn. Tôi cho rằng đa phần các công ty thực phẩm chưa có hệ thống quản trị khủng hoảng. Tuy nhiên, có một số doanh nghiệp đã có cố gắng đưa ra một nhóm các biện pháp cụ thể chưa hẳn là một chương trình đầy đủ để giải quyết các vấn đề an toàn thực phẩm trước sự cố.

Jackson cho rằng tính minh bạch của quản trị rủi ro an toàn thực phẩm đóng vai trò sống còn của doanh nghiệp

"Coi trọng an toàn thực phẩm trong mọi khâu chế biến, đầu tư vào qui trình kiểm soát chất lượng được coi là một điểm nhấn quan trọng khi bán hàng. Phương án này phải được lồng vào chiến lược tiếp thị. Áp dụng quan hệ công chúng thông qua một số nhân vật có tầm ảnh hưởng chung trong cộng đồng, mời các nhân vật này đến nơi sản xuất. Sẵn sàng thảo luận mọi vấn đề mà người tiêu dùng quan tâm.

Mắt xích yếu nhất?

Thảm họa có thể tấn công một doanh nghiệp chế biến thực phẩm ở mọi giai đoạn sản xuất và chỉ tấn công vào mắt xích yếu nhất hoặc mắt xích thiếu trung thực nhất.

"Đối với công ty mẹ, không có cách gì khác hơn là phải hiểu rõ và nắm chặt toàn bộ chuỗi cung ứng" Jackson. "Cần phải có tiêu chuẩn quản lý cao, bao gồm kiểm soát sản phẩm thường xuyên, kiểm soát nội bộ tại hiện trường, duy trì quan hệ dài hạn với nhà cung ứng.

"Ví dụ, đất trồng hoa màu có bị nhiễm bẩn? Nguồn nước nuôi cá hồi có sạch? Bao bì có đảm bảo vệ sinh? Thông tin ngày đến hạn trên bao bì có đúng và có thực thi nghiêm túc?
Kể cả khi kiểm soát thường xuyên liên tục, sai sót vẫn xảy ra. Khi đó, gánh nặng bồi thường sẽ đè vai doanh nghiệp

"Các nhãn hiệu hàng thực phẩm có uy tín hiện nay đều bắt buộc nhà cung cấp phải có bảo hiểm trách nhiệm sản phẩm và bảo hiểm thu hồi sản phẩm. Một số nhãn hàng đã tự xây dựng chương trình bảo hiểm riêng cho nhà phân phối của mình cho các nhà phân phối nhỏ với chương trình bảo hiểm vừa phải và phí bảo hiểm cạnh tranh.

Vấn đề là các công ty mua bảo hiểm phải hiểu rằng phạm vi bảo hiểm phải gắn liền với số phí bảo hiểm, và phải nắm được ở mức nào đó, phạm vi bảo hiểm mới thực sự phát huy tác dụng bảo vệ cho quyền lợi của mình.

"Để đảm bảo rằng bảo hiểm trách nhiệm sản phẩm và thu hồi sản phẩm là đủ, người được bảo hiểm nên chọn mức giới hạn càng cao càng tốt, đặc biệt là đối với các doanh nghiệp phát triển nóng.

"Cần phải có bảo hiểm gián đoạn kinh doanh để bảo vệ phần mất lợi nhuận trong trường hợp không có khả năng cung cấp hàng vì gián đoạn nguồn cung, và phải đảm bảo rằng nhà cung cấp phải mua đủ bảo hiểm trách nhiệm sản phẩm và thu hồi sản phẩm." Jackson

Khách hàng có thể đòi hỏi người được bảo hiểm phải có bằng chứng về bảo hiểm của mình bao gồm giới hạn trách nhiệm đủ. Đây được coi là điều kiện tiên quyết của mối quan hệ hợp tác. Thậm chí khách hàng có quyền yêu cầu bản sao bằng chứng mối quan hệ làm ăn lâu dài giữa người được bảo hiểm và nhà cung cấp.

Rủi ro chuỗi cung ứng từ phía nhà cung cấp hoàn toàn không liên quan gì đến độ lớn của doanh nghiệp.

"Một lỗi của doanh nghiệp cung cấp nhỏ cũng có thể gây hậu quả nghiêm trọng. Do vậy, cần phải có qui trình kiểm soát chung đối với tất cả các nhà cung cấp về bảo hiểm. (1)

Trung quốc ăn gì trồng gì đều quan trọng với thế giới

Vai trò của quản lý rủi ro và bảo hiểm tại Trung quốc về nông nghiệp là quan trọng, Tiến sỹ Yao Jianzhong trưởng nhóm nghiên cứu kinh tế của ACR.

Nguồn cung thực phẩm khổng lồ và ngày càng tăng trưởng từ Trung quốc, và độ thâm nhập ngày càng sâu vào nền kinh tế chung toàn cầu có nghĩa là chính sách an ninh lương thực cũng như thị hiếu tiêu dùng của Trung quốc có ảnh hưởng ngày càng mạnh mẽ đối với ngành công nghiệp thực phẩm toàn cầu.

Tiến sỹ Jianzhong cho rằng, chính sách chiến lược về an ninh lương thực của Trung quốc hiện nay đã vượt tầm của một quốc gia.

"Trong các năm gần đây, Trung quốc đã đầu tư mạnh vào nông nghiệp ở nhiều khu vực ngoài biên giới đến các nước khác ở châu Á, Phi, Mỹ la-tinh và đang mở rộng sang bắc Mỹ bằng cách mua lại các hãng chế biến thực phẩm tại khu vực này.

"Chúng tôi thấy chính quyền trung ương có mong muốn đẩy ngành thực phẩm lên tầm quốc tế thông qua việc đóng góp từ thiện lương thực cho các nước khác."

Cuộc khủng hoảng lương thực 2007-2008 toàn cầu hoàn toàn độc lập với nhu cầu tiêu dùng hàng nhập khẩu tăng trưởng mạnh của Trung quốc, nói khác hơn nếu đổ lỗi cho Trung quốc gây ra cuộc khủng hoảng này là chưa phản ánh đúng. Tuy nhiên, với vai trò là một nhà cung cấp lương thực lớn nhất hành tinh và cũng là thị trường tiêu thụ lương thực to nhất, chỉ cần một thay đổi nhỏ về xu hướng tiêu thụ cũng như chính sách thực phẩm của Trung quốc sẽ có ảnh hưởng lên toàn bộ chuỗi cung ứng toàn cầu và giá cả.

Trong một nỗ lực chứng minh vai trò của mình đối với an toàn vệ sinh thực phẩm toàn cầu cũng như an ninh lương thực quốc nội, Trung quốc đã đề ra "chính sách ưu tiên cao nhất cho mức độ an toàn và khả năng tự lực các loại thực phẩm bình dân."

Đối sách khi có thảm họa

Liên quan đến báo cáo của ACR về quản trị rủi ro nông nghiệp thực phẩm của Lily Zhang. Zhang cho rằng Trung quốc là một quốc gia đứng mũi chịu sào trong khu vực châu Á Thái bình dương về thiên tai đối với nông nghiệp, và do vậy cần phải có một số biện pháp phòng ngừa cần thiết.

"Trung quốc phơi nhiễm với rất nhiều thiên tai khác nhau, trên một phạm vi địa lý rộng lớn, có cường độ và tần suất cũng như tổn thất cao" Zhang

"Ngoài núi lửa, đất nước có diện tích lớn thứ 2 của thế giới còn phải chịu đủ loại thiên tai, động đất, sự cố địa lý, sinh hóa, cháy rừng.

"Theo Học viện Môi trường và Nông nghiệp Phát triển Bền vững, các loại thiên tai nói trên có thể gây mất mát mùa màng lên đến 50 triệu tấn ngũ cốc."

Tuy nhiên, dù lũ lụt, hạn hán, sâu bọ phá hoại trong 2013, Trung quốc vẫn là nước tăng trưởng sản lượng nông nghiệp trong 10 năm liên tiếp. "Điều này không chỉ do thâm canh trên diện tích lớn mà còn do cơ chế và năng lực quản trị rủi ro đề phòng hạn chế tổn thất.

"Hiện tại, hệ thống cảnh báo sớm theo dõi thảm họa đã được lắp đặt, với đủ loại công cụ dự báo khí tượng, thủy văn, địa chấn, địa tầng, nông nghiệp, rừng, hàng hải, môi trường, mạng lưới thông tin theo dõi và cảnh báo đã được xây dựng."

Chiến lược an ninh lương thực của Trung quốc tập trung vào nhóm giải pháp đề phòng hạn chế tổn thất với mục tiêu cải thiện an toàn ngũ cốc và các chính sách hỗ trợ cũng như các công cụ tài chính hỗ trợ cho nông nghiệp.

Luật lệ bảo hiểm

Bảo hiểm nông nghiệp được đưa lên vị trí quan trọng tách biệt. Hệ thống bảo hiểm được định hướng lành mạnh và hiệu quả được coi là hướng đi quan trọng. Bộ khung pháp lý về bảo hiểm nông nghiệp hiện đã có hiệu lực được coi là đòn bẩy của bảo hiểm nông nghiệp bước vào giai đoạn mới.

"Năm qua, có 25 công ty cung cấp sản phẩm bảo hiểm nông nghiệp" Zhang "chỉ trong vòng 4 tháng kể từ khi luật lệ bảo hiểm nông nghiệp có hiệu lực vào tháng 3-2013, Ủy ban Pháp chế Bảo hiểm Trung quốc đã mở rộng giấy phép phép thêm cho 14 doanh nghiệp bảo hiểm về bảo hiểm nông nghiệp tại nhiều tỉnh thành"

Theo phó chủ tịch Ủy ban Pháp chế Bảo hiểm Trung quốc, Chen Wenhui, bảo hiểm nông nghiệp Trung quốc hiện đã phủ 10 triệu héc-ta hoa màu từ tháng 1 đến tháng 10 - 2013, số tiền bảo hiểm vượt 1 ngàn tỷ tệ. Từ 2007 đến 2012 rủi ro bảo hiểm được bảo vệ tăng từ 112.6 tỷ tệ lên 900.6 tỷ tệ trong đó bồi thường là 55 tỷ tệ đã thanh toán cho 113 triệu nông dân.

Còn nhiều sáng kiến riêng trong lĩnh vực bảo hiểm nông nghiệp tại Trung quốc, ví dụ kế hoạch bảo hiểm nhà kính, lều, rau củ quả, súc vật và thủy cầm cho 13 huyện ngoại thành Bắc kinh cũng như gói bảo hiểm nông nghiệp bắt buộc và gói bảo hiểm canh tác rau tại Quảng đông.

Zhang cho rằng hệ thống bảo hiểm nông nghiệp Trung quốc đang đi từ giải pháp đơn giản là bảo vệ chi phí sang các nạn đề của ngành bảo hiểm về đảm bảo sản lượng, đảm bảo giá bán, tiến tới bảo hiểm thu nhập.

"Rõ ràng là bước tiến của bảo hiểm nông nghiệp có thể thấy rõ và tích cực. Là một công cụ quản trị rủi ro hữu hiệu đứng từ giác độ quản lý nhà nước bảo hiểm nông nghiệp ngày càng quan trọng trong việc đa dạng rủi ro nông nghiệp và đề phòng hạn chế tổn thất cho một ngành nông nghiệp bền vững trong tương lai

An ninh lương thực

Tiến sỹ Jianzhong tin rằng Trung quốc sẽ chỉ có thể đảm đương vai trò cung cấp lương thực cho toàn thế giới khi nó có khả năng nuôi sống người dân bản địa trong dài hạn.

"Các vụ thu hoạch ổn định chứng minh về một trình độ tự chủ ổn định về lương thực cho 1.34 tỷ dân đảm bảo một mức an toàn về an ninh lương thực

"Sản lượng ngũ công quốc gia có thể ổn định do nỗ lực của chính phủ, và các biện pháp can thiệp của chính phủ tạo hành lang phát triển cho sản xuất thực phẩm và nông nghiệp.

"Bằng chứng cụ thể rõ ràng nhất là các thực phẩm phổ thông quan trọng như gạo, lúa mỳ luôn có nguồn cung tốt, với sản lượng ổn định.

"Việc nhập khẩu các thực phẩm thiết yếu nói trên do vậy sẽ chỉ tăng ở mức vừa phải trong năm nay cũng như sau đó, và do vậy không gây ảnh hưởng nhiều đến giá cả thế giới.

Bên cạnh đó Jianzhong cho rằng Trung quốc hiện đang là nước nhập khẩu đậu tương với số lượng không nhỏ lệ thuộc lên đến 80%

Vấn đề là việc nhập khẩu đậu tương sẽ tiếp tục tăng trong các năm sắp tới và chắc chắn sẽ ảnh hưởng lên giá thế giới đối với loại đậu này. (2)

(1) http://www.strategic-risk-global.com/food-industry-scandals-hard-to-swallow/1407005.article
(2) http://www.strategic-risk-global.com/why-what-china-eats-and-grows-matters-to-the-world/1407617.article visit date Mar 26, 2014

kiến thức bảo hiểm - Doãn Quỳnh Trang

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

Châu Á thái Bình dương phản ứng thế nào với xu hướng mua bán sát nhập toàn cầu

7 April 2014 By Ian Stewart
Trong khi xu hướng mua bán sát nhập toàn cầu của ngành bảo hiểm đang tụt dốc, thì riêng khu vực Châu Á Thái bình dương lại tăng trưởng mạnh.

Số lượng thương vụ thành công toàn cầu trong 2013 là 320 giảm đến 21% so với 2014 với 403 giao dịch thành công

Tuy nhiên tại khu vực châu Á Thái bình dương trong năm ngoái tăng 7% từ 58 lên 62 giao dịch. Điều đáng nói là thị phần tại khu vực tăng trưởng với độ lớn các giao dịch lớn hơn nhiều từ giữa 2011 đến cuối 2013 thị phần tăng từ 9% lên 13%. Nguyên nhân nào dẫn đến thị phần tăng mạnh như vậy? và xu hướng tăng trưởng này có bền vững?

Tìm giải pháp cho mục tiêu tăng trưởng

Tại một khu vực có quá nhiều khác biệt về địa lý, trình độ phát triển kinh tế, xu hướng rất khó định vị. Tuy nhiên, có một số hoạt động kinh doanh được coi là yếu tố dẫn dắt chung cho một số các thị trường. Một số công ty bị ép buộc phải tiến hành bán bớt một vài đơn vị của mình với mục tiêu cân đối lại gánh nặng tài chính doanh nghiệp, vốn là hậu quả còn sót lại của cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu, ví dụ ING bán đơn vị của mình ở Hong Kong, Hàn quốc và một số khu vực khác. Một số các công ty khác tiến hành mua thêm các đơn vị kinh doanh với mục tiêu tăng trưởng.

Với tình hình giá tái/bảo hiểm giảm tại nhiều nơi trên thế giới và cơ hội thâm nhập cũng như tăng trưởng tại các thị trường đã bão hòa trở nên rất vất vả, thì việc mua bán sát nhập vào các doanh nghiệp tại các khu vực mới, lĩnh vực mới, hoặc kênh phân phối mới trở nên hấp dẫn với các đội chơi tại khu vực châu Á Thái bình dương. Tốc độ tăng GDP cũng như độ thâm nhập ngành bảo hiểm ngày càng cải thiện, phí bảo hiểm tăng trưởng nhanh trên toàn khu vực tạo lợi ích kinh tế cho các công ty bảo hiểm quốc tế.

Thực vậy, trong 18 tháng, hầu hết các thương vụ mua bán sát nhập đều do các nhà đầu tư Nhật thực hiện ra ngoài biên giới quốc gia nhằm thám hiểm các cơ hội mới bên ngoài thị trường nội địa. Việc mua bán sát nhập nở rộ vào nửa cuối 2013 bằng việc mua 2 công ty bảo hiểm Indonesia PT Panin Life và Avrist Assurance PT do Dai-ichi Life và Meiji Yasuda Life thực hiện.

Tuy nhiên, hoạt động mua bán sát nhập nở rộ ở Indonesia, Hàn quốc Malaysia Đài loan và Hong Kong từ việc mua bán sát nhập giữa các công ty trong nước với nhau cũng như mua bán sát nhập trong phạm vi khu vực. Hơn nữa, Trung quốc và Ấn độ là hai khu vực có số lượng thương vụ mua bán sát nhập tương đối, mặc dù so về tầm cỡ của các thương vụ và độ lớn của thị trường thì chưa phản ánh được cơ hội thực sự ở đây. Trong khi cá mập bên ngoài thèm khát nhảy vào khu vực, thì có nhiều thử thách rào cản đáng nói. Đặc biệt, việc định giá doanh nghiệp là rào cản lớn, người bán định giá cao ngất dựa trên tiềm năng phát triển trong tương lại của ngành bảo hiểm tại khu vực. Ngoài ra, khó khăn tìm kiếm một món hàng phù hợp với mình là điều quan trong không kém, cũng như giới hạn qui tắc pháp lý đầu tư tại các khu vực cũng là trở ngại không nhỏ.

Sự lèo lái của các qui tắc pháp luật bản địa

Khó khăn đang dần hiện được khắc phục, với một số cải cách đang được đưa vào thực tế, được coi là động lực lớn lèo lái xu hướng của hoạt động mua bán sát nhập. Nhà lập pháp tại nhiều thị trường đã nhìn nhận một số giải pháp tăng cường năng lực an toàn tài chính của các công ty bảo hiểm của các nước châu Âu và Mỹ, và đang thực hiện các biện pháp tương tự nhằm đảm bảo an toàn tài chính của các doanh nghiệp bảo hiểm. Mong muốn của nhà làm luật là xây dựng các doanh nghiệp có khả năng hiểu rõ rủi ro, nắm giữ một mức tài chính đủ lớn và có bảng cân đối tài sản tốt.

Một số cơ quan quản lý bảo hiểm tại khu vực châu Á Thái bình dương đã thể hiện minh bạch quan điểm rằng sẽ không có công ty bảo hiểm nào mới được thành lập, hoặc chỉ được thành lập với điều kiện cực kỳ khắt khe với số lượng hạn chế. Các độ chơi muốn gia nhập vào một thị trường mới chỉ có một giải pháp có thể thực hiện được là mua doanh nghiêệp. Đương nhiên, các đội chơi trong khu vực đều có ý nghĩ chung là mặc dù có nhiều rào cản khác nhau liên quan đến việc mua bán sát nhập, đặc biệt là giá cao, nhưng giải pháp được ưa chuộng để nhảy vào một thị trường vẫn phải là mua. Ví dụ, chính phủ Indonesia trong năm ngoái đã thắt chặt chính sách với nhiều qui tắc pháp luật mới trong đó có việc nâng vốn tối thiểu của một doanh nghiệp bảo hiểm lên 250% vào thời điểm cuối 2014. Trong khi đó, cơ quan quản lý bảo hiểm Thái lan nới lỏng qui tắc về quyền sở hữu đồng thời yêu cầu các doanh nghiệp phải thực thi qui chuẩn vốn hóa dựa trên rủi ro phơi nhiễm (risk based capital) để nâng cao tính minh bạch và chất lượng tài chính doanh nghiệp. Qui tắc cấp phép thành lập công ty bảo hiểm mới cũng thay đổi theo hướng khuyến khích mua bán sát nhập. Trong khi các chế định pháp lý được soạn thảo và ban hành theo hướng chung là khuyến khích mua bán sát nhập tại khu vực thì thủ tục định giá doanh nghiệp tại mỗi một thị trường có sự khác biệt trong từng trường hợp cụ thể.

Nhưng điểm chung quan trọng hơn là các công ty bảo hiểm lớn trong khu vực vẫn sẽ chiếm thế thượng phong.

Tương lai tươi sáng

Ngoài thị trường Nhật, các thị trường đã phát triển khác như Hong Kong, Hàn quốc vẫn tìm kiếm cơ hội tại các thị trường mới nổi như Malaysia và đặc biệt là Indonesia. Phí bảo hiểm ở Indonesia đã tăng đều 11% trong thời gian dài, 5 lần so với Âu Mỹ. Trong vòng 18 tháng gần đây số lượng thương vụ mua bán sát nhập đã tăng hơn mọi mong đợi. Thái lan cũng chuẩn bị cất cánh, với dự báo sẽ có tốc độ tăng trưởng 10% liên tục trong 10 năm tới. Dự báo này gây chú ý cho nhiều công ty bảo hiểm quốc tế muốn thâm nhập thị trường này với giải pháp mua bán sát nhập. Trung quốc cũng nhìn thấy cơ hội và đang mở cửa cho việc mua bán sát nhập, cũng như các giải pháp về hưu trí, ưu đãi thuế, và bảo hiểm sức khỏe. Những cánh cửa này, tạo cơ hội cho các đội chơi tìm hiểu thị trường và tiến tới các bước kế tiếp cho phép mua bán sát nhập. Đây cũng có thể là một thị trường đối tượng cho việc mua bán sát nhập trong 2014, khi mà các công ty bảo hiểm nước ngoài đang hoạt động tại đây ngày càng lớn mạnh và bành trướng.

Nhìn vào những thay đổi này, cơ hội tiềm năng cho mua bán sát nhập tại khu vực châu Á Thái bình dương trong tương lai sẽ vô cùng sáng lạn. (1)

Các công ty bảo hiểm quốc tế có kéo nhau vào Trung quốc theo chế độ mới về mua bán sát nhập?
Khi cơ quan quản lý bảo hiểm Trung quốc thả lỏng các qui tắc giới hạn mua bán sát nhập, thì qui chế mới có mở được cánh cửa thị trường 288 tỷ USD này không?

Luật mới mở ra một số cơ hội mới cho chiến lược mua bán sát nhập của các công ty bảo hiểm quốc tế tại thị trường này.

Theo đó các công ty bảo hiểm kể cả công ty bảo hiểm quốc tế có trụ sở tại Trung quốc có thể mua cổ phần của nhiều đối thủ kinh doanh trực tiếp của mình trong cùng khu vực, kinh doanh cùng nghiệp vụ, theo Ủy ban Pháp chế Bảo hiểm Trung quốc.

Hãng tin Reuters ước giá trị của thị trường bảo hiểm Trung quốc khoảng 288 tỷ USD

Thành viên của Mayer Brown, Scagell cho rằng "Thị trường London và các thị trường quốc tế khác hưởng ứng tích cực động thái này của Trung quốc liên quan đến hoạt động mua bán sát nhập. Vấn đề còn lại là thời gian không chóng thì chày các công ty bảo hiểm tại London sẽ bước vào thị trường khủng này."

Scagell cho biết thêm, các công ty bảo hiểm hiện đã đánh giá cụ thể cơ hội và tình hình kinh doanh của các đội bạn hiện đã có tại thị trường Trung quốc.

"Các công ty bảo hiểm phương tây đang ngày càng nhắm đến các thị trường mới nổi tại châu Á hoặc các châu lục khác, vì các thị trường đã phát triển không tạo ra nhiều cơ hội phát triển cho họ, và luật mới của Trung quốc có thể là liều thuốc rất bổ.

"Ngành bảo hiểm hiện đại thực sự đã là một ngành có tính toàn cầu, và mọi qui tắc pháp luật can thiệp tích cực vào thị trường đều được nồng nhiệt đón nhận, đặc biệt là ở các thị trường quan trọng và đầy tiềm năng. (2)

(1)http://www.globalreinsurance.com/how-the-asia-pacific-region-bucks-the-global-insurance-ma-trend/1407817.article visit date 10 Apr 2014
(2)http://www.globalreinsurance.com/could-foreign-insurers-flock-to-china-under-new-ma-regime/1407876.article Visit date 11 Apr 2014
Kiến thức bảo hiểm - Doãn Quỳnh Trang